Ôn Văn điều khiển anh anh quái không ngừng bay lên cao, để người bên dưới không thể nhìn thấy mình, sau đó anh tiến vào trạm thu nhận.

Sở dĩ Ôn Văn muốn rời khỏi chỗ Đào Thanh Thanh là vì anh cảm nhận được bên trong trạm thu nhận có biến đổi, Uông Tử Hiên và Triệu Phi chưa biến đổi xảy ra vấn đề.

Mà vấn đề này Ôn Văn phải tự mình xác nhận mới biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lúc Ôn Văn xuất hiện, Uông Tử Hiên và Triệu Phi đang lăn lộn dưới đất, trên cơ thể bọn họ xuất hiện những lổ thủng chảy ra dịch mủ màu đen kịt.

Số dịch mủ này tanh hôi khác thường làm người ta vô thức sinh ra chán ghét, mà tốc độ dịch mủ bốc hơi rất nhanh, cơ bản là chảy ra mặt đất mười mấy giây đã tan biến không còn dấu vết, biến thành những làn khói đen ngưng tụ trên đỉnh đầu hai người.

Khói đen dần dần biến thành hai bóng dáng ác ma mờ ảo, trên người Uông Tử Hiên là một con sâu thật to, mà trên người Triệu Phi là một loại ác ma đen kịt không nhận ra chủng loại.

Mà biểu cảm của hai ác ma này đều rất kinh hoảng, giống như có thứ gì đó vượt ra khỏi sự khống chế của chúng vậy.

Ôn Văn nheo mắt lại, hai luồng khói đen này hẳn là sức mạnh ác ma đang gửi tạm trên người bọn họ, mà bây giờ bởi vì xảy ra biến cố nên sức mạnh này không thể quấn lấy bọn họ như căn bệnh vảy nến nữa.

Toàn bộ quá trình giằng co khoảng năm phút thì Uông Tử Hiên và Triệu Phi mới ngừng lại, hiện giờ trên người bọn họ đã không còn loại khí đen này nữa rồi.

Mà hai luồng khí đen kia cũng đang không ngừng tiêu tan, Ôn Văn hóa thành dáng vẻ ngục đốc Tai Nạn, phóng ra hai luồng năng lượng màu đen vây lấy hai luồng khí đen kia.

Thứ này sau này nói không chừng sẽ có tác dụng, để chúng nó tiêu tan như thế thì có chút lãng phí.

"Nhất định là có quái vật nào đó đã phá hủy đi một thứ khá then chốt, là ai chứ..."

Nói xong, Ôn Văn bắt đầu thông qua sợi xích kiểm tra hướng đi của đám quái vật.

Bởi vì con rối nhân ma là thứ mà vô diện ma đặc biệt coi trọng nên Ôn Văn không thể hỏi được tin tức liên quan từ Rodney, chỉ biết là có một con quái vật đang giúp vô diện ma chế tạo con rối nhân ma.

Anh kiểm tra một hồi thì phát hiện trong khi giao chiến kịch liệt thì Tần Sảng đã đụng trúng dựng chủng ma.

Thực lực của Tần Sảng đột nhiên gia tăng một cách không bình thường, giống như vừa được cắn nuốt oan hồn châu siêu mạnh vậy, mà hơi thở trên người hắn lại không khác bao nhiêu với khí đen mà Ôn Văn cảm nhận được trước đó!

Điều này chứng minh, chỗ của Tần Sảng chính là nơi mấu chốt của chuyện này!

Có điều Ôn Văn cũng không lập tức qua đó xử lý dựng chủng ma mà trước tiên ở trong trạm thu nhận quan sát, xem thử xem chuyện này có thể thay đổi được gì hay không.

Dù sao thì ở trong trạm thu nhận, anh có thể xuất hiện ở bên cạnh Tần Sảng bất cứ lúc nào.

...

Tần Sảng đã cắn nuốt bốn quả thai nhân ma rồi, sau khi ăn xong ba miếng kia thì lại từ chỗ dựng chủng ma cướp thêm một quả.

Hiện giờ sức mạnh trong cơ thể hắn giống như đang phình lên, trạng thái thăng cấp sức mạnh sảng khoái như vậy chỉ xuất hiện lúc hắn từ cấp Tai Họa tăng lên cấp Tai Hại mà thôi.

Mà nương theo thai nhân ma bị tiêu hóa trong cơ thể, sức mạnh của Tần Sảng cũng tăng lên nhanh chóng, ban đầu hắn chỉ có thể chật vật chạy trốn dưới đòn tấn công của dựng chủng ma, mà bây giờ thì hắn đã có thể đánh qua đánh lại với dựng chủng ma rồi.

Khí lạnh nồng đậm tỏa ra, mọi thứ xung quanh đều bị nhiệt độ thấp đông lại, càng chiến đấu thì tâm dựng chủng ma lại càng nguội lạnh.

Dựng chủng ma căm hận Tần Sảng ăn con rối nhân ma của mình, nhưng đồng thời cũng thực e ngại, bởi vì Tần Sảng không chỉ thực lực ngày càng mạnh mà còn nhắm tới bảo bối trong lòng của hắn!

Hiện giờ dựng chủng ma đã có chút không chống đỡ nổi thế tấn công của Tần Sảng nữa rồi, cho dù thực lực trở nên mạnh mẽ nhưng dựng chủng ma chỉ tăng tố chất căn bản mà thôi, không phải thức tỉnh kỹ năng biến thái gì cả, đối mặt với Tần Sảng có thể điều khiển khí lạnh, dựng chủng ma có chút lực bất tòng tâm.

"Đưa cho tao... cho tao ăn!"

Tần Sảng phát ra tiếng rít đặc biệt của hung linh làm tinh thần dựng chủng ma nháy mắt trở nên hoảng hốt, sau đó tay Tần Sảng vươn về phía cái hộp chứa con rối nhân ma.

Mắt thấy Tần Sảng lại sắp có thêm một con rối nhân ma thì một bóng người từ trên trời giáng xuống, túm lấy tay Tần Sảng ném văng ra xa.

Tiếp đó không thèm liếc mắt tới Tần Sảng, trực tiếp tiện tay phóng một tia tăng lượng màu tím đen đánh văng Tần Sảng ra xa mười mấy mét, sống chết thế nào không biết.

Dựng chủng ma liều mạng cũng không thể làm gì được Tần Sảng, mà Tần Sảng cứ thế bị người vừa mới dễ dàng đánh bay.

Người này mặc áo vets trắng tinh, cái đầu trơn bóng không có mặt, từ góc độ nào nhìn thấy cũng giống như một quả trứng luộc, hắn chính mà ma vô diện Krui.

"Krui đại nhân, ngài rốt cuộc cũng tới rồi, nếu không có ngài thì nhóm bảo bối của ta đã..."

Dựng chủng ma nước mắt nước mũi quỳ dưới chân vô diện ma, khóc lóc kể lể với hắn.

Mặc dù trong lòng nó oán hận vô tận, mặc dù nó muốn tự tập môn hộ, nhưng ở trước mặt vô diện ma không tiện biểu lộ những điều này, bởi vì nó biết rõ vô diện ma hung tàn tới cỡ nào.

Kế hoạch thai nhân ma là do vô diện ma nghiên cứu ra, trong lúc tiến hành đã chết biết bao nhiêu ác ma và nhân loại, không thể nào đếm hết được.

Mà dựng chủng ma hắn đây chẳng qua chỉ làm kế hoạch chế tạo thai nhân ma nhanh hơn, phẩm chất tốt hơn nên mới chiêu mộ mà thôi, tuy có thể coi là một khâu quan trọng nhưng nếu vô diện ma không cần nó thì cũng không phải trả cái giá quá lớn.

Krui nhìn cái hộp rách nát trong tay dựng chủng ma, giọng điệu không tốt nói: "Tốt nhất mày nên nói với tao là cả mười con rối nhân ma đều bình yên không có gì đáng lo cả!"

Âm thanh dựng chủng ma khựng lại một chút, sau đó thấp thỏm nói: "Krui đại nhân, mặc dù tên hung linh rất mạnh kia muốn cướp đi con rối nhân ma của ngài nhưng dựng chủng ta tôi quyết sống chết bảo vệ, vì thế con rối nhân ma vẫn còn lại sáu..."

"Rác rưởi!"

Nghe nói bị tổn thất mất bốn con rối nhân ma, ánh mắt Krui thoáng chốc trở nên hung ác, giống như muốn cắn chết dựng chủng ma vậy.

"Đại nhân, tôi thật sự..."

"Mày không cần giải thích."

Trong mắt Krui lóe lên một tia sát ý, nhìn sáu con rối nhân ma còn sót lại trong hộp, cầm lấy hộp bảo vệ an toàn cho nó.

"Đứng dậy, mày là thuộc hạ của tao, không nên bị ấm ức như vậy, cho dù là đối mặt với tao cũng phải đứng thẳng sống lưng!"

"Vâng, xin lỗi, tôi đã làm ngài mất thể diện." Dựng chủng ma vội vàng đứng dậy, ưỡn ngực đứng trước mặt Krui nói, nó tưởng rằng mình đã được vô diện ma tha thứ.

Nhưng ngay sau đó, Krui khép năm ngón tay lại, trong ánh mắt không thể nào tin nổi của dựng chủng ma, thoáng chốc vươn tay tới đâm thủng lồng ngực của nó.

"Đứng thẳng như vậy thì... cái chết của mày sẽ có tôn nghiêm hơn một chút."

Năng lượng màu tím đen từ cánh tay Krui tỏa ra, nhanh chóng ăn mòn cơ thể dựng chủng ma.

Dựng chủng ma không thể nào tin nổi nhìn Krui, nó biết khi mình mạnh tới một mức độ nhất định thì Krui có lẽ sẽ ra tay với mình, như nó không ngờ hiện giờ mình còn chưa đạt tới cấp Tai Nạn mà đã dính phải họa sát thân rồi!

Khóe miệng Krui nhếch lên nói: "Mày tưởng tao không hiểu tâm tư của mày sao, mày tưởng tao không biết những gì mày đã làm ở thành phố bên cạnh à, vốn tao muốn để mày sống thêm một hồi nữa nhưng bây giờ xảy ra biến cố, tao không thể giữ mày lại nữa rồi!"

Lúc vô diện ma rút tay ra, dựng chủng ma cũng hoàn toàn đứt hơi thở.

0.15786 sec| 2413.883 kb